Anh cảm ơn

1. Anh cảm [Am] ơn vì em đã [F] đến

Dù vấp [G] ngã em vẫn ở [Am] bên

Nhìn con [F] thơ ngày một lớn [G] lên

Chưa bao [Em] giờ anh nghĩ mình [Am] hên.

 

2. Giờ trong [F] tay anh đã có tất [G] cả

Nhưng tất [Em] cả với anh lại là [Am] em

Người vì [F] anh mà sớm hôm tắt [G] đèn

Đến bây [Em] giờ ai nấy đều phải [Am] khen.

 

ĐK:

Là vì [F] em đời anh bớt chơi [G] vơi

Là vì [Em] em anh chẳng còn đơn [Am] côi

Chỉ có [Dm] em vị tha bao lầm [F] lỗi

Không có [Em] em giờ anh còn nông [Am] nỗi.

Là vì [F] em anh mới biết yêu [G] thương

Chỉ có [Em] em vì anh mà chung [Am] đường

Dù hôm [Dm] nay mình chưa làm lễ [G] cưới

Anh vẫn yêu [Em] người như ngày tuổi đôi [Am] mươi.

 

3. Thời gian [F] trôi con thơ khôn lớn [G] dần

Ngây ngô đôi [Em] mắt như ánh trăng [Am] ngần

Rồi ngày [F] sau mong con sẽ đỡ [G] đần

Yêu thương cha [Em] mẹ phụng dưỡng gấp trăm [Am] lần.

 

ĐK:

Ngày xưa [F] anh đã từng phải ngậm [G] ngùi

Lúc túng [Em] thiếu chẳng còn xu dính [Am] túi

Người anh [Dm] em xem đui mà làm [F] ngơ

Còn mỗi [Em] em bên cạnh chẳng thờ [Am] ơ.

Là vì [F] em anh chẳng còn ham [G] vui

Là vì [Em] con anh chẳng theo lối [Am] mòn

Cuộc sống [Dm] anh từ nay chỉ gói [G] gọn

Hai chữ gia [Em] đình anh xin nguyện chở [Am] che.

 

ĐK:

Là vì [F] em đời anh bớt chơi [G] vơi

Là vì [Em] em anh chẳng còn đơn [Am] côi

Chỉ có [Dm] em vị tha bao lầm [F] lỗi

Không có [Em] em giờ anh còn nông [Am] nỗi.

Là vì [F] em anh chẳng còn ham [G] vui

Là vì [Em] con anh chẳng theo lối [Am] mòn

Cuộc sống [Dm] anh từ nay chỉ gói [G] gọn

Hai chữ gia [Em] đình anh xin nguyện chở [Am] che.

Cuộc sống [Dm] anh từ nay chỉ gói [G] gọn

Hai chữ gia [Em] đình anh xin nguyện chở [Am] che.