Cô đơn vì ai

[G] Mỗi khi đêm [D] về

Thấy sao lòng [Am] như ê chề hiu quạnh trên lối về

Mình [Eb] em ôm nỗi cô đơn.

[G] Gió mang hơi [D] sương

Thấm vai lạnh [Am] trên con đường nỗi đau dẫu vô thường

[Eb] còn đây mãi không thể nào [Em] phai.

T-ĐK:

Đôi [D] khi chỉ mong bóng [C] dáng một người

Sẽ sưởi [D] ấm nụ cười...băng [Em] giá

Nhưng [D] em chẳng thể nghĩ đến [C] ai.

 

ĐK:

[G] sao vì sao mà em lại không thể [D] yêu

Dù con tim em cô đơn nhiều bao [Am] nhiêu

Sợ mình phải mở lòng trao [Eb] hết bao điều

Để rồi lại nhận nhiều cay [G] đắng hẹn ước anh đã [D] trao hôm nào

Chỉ có em đã [Am] lỡ tin vào những lời nói ngọt ngào

Chẳng [Eb] thể nào biết được em đang cô đơn vì [G] ai.

Cô đơn vì [D] ai...

Cô đơn vì [Am] ai...

[Eb] Cô đơn cô đơn vì ai..

RAP:

Em [G] đang cô đơn là vì ai? Em đang cô đơn là vì ai?

Từ [D] tận sâu thẳm trong nơi trái tim em em không biết em đã làm gì sai?

Khi [Am] yêu con tim em chỉ biết trao...hết không bao giờ nghĩ về một hồi...kết

[Eb] Nhưng em đâu hay khi tình yêu không may đã để lại ở trong tay ngàn nỗi đau ta không thấy và

[G] Giờ em bước cô đơn trong chiều tàn em chỉ mong nỗi đau này tiêu tan

[D] Em đã khóc đã khóc thật nhiều lần giọt nước mắt đã cạn cho cuộc tình này điêu tàn

[Am] Đau thương kia rồi sẽ qua mau hai ta cũng sẽ vượt qua nhau

[Eb] Mong em đừng mang những niềm đau kia thật lâu trong ngày sau.

T-ĐK:

Và em [Em] vẫn cứ [D] mong chờ hoài người [C] đến

Bên em xoá [D] tan mọi đièu lo [Em] lắng

Nhưng [D] đó chỉ là một giấc mơ [C] thôi.

 

ĐK:

[G] sao vì sao mà em lại không thể [D] yêu

Dù con tim em cô đơn nhiều bao [Am] nhiêu

Sợ mình phải mở lòng trao [Eb] hết bao điều

Để rồi lại nhận nhiều cay [G] đắng

Hẹn ước anh đã [D] trao hôm nào

Chỉ có em đã [Am] lỡ tin vào những lời nói ngọt ngào

Chẳng [Eb] thể nào biết được em đang cô đơn vì [G] ai.

Cô đơn vì [D] ai...

Cô đơn vì [Am] ai...

[Eb] Cô đơn cô đơn vì ai..

* [C] Một người từng là bầu trời dịu dàng trong [D] em

Một cuộc tình giờ còn lại điều gì ngoài [G] những ký ức phai màu không thể như ban đầu

[C] Nỗi nhớ cứ thế cứ kéo dài..

[Eb] Chỉ mong cho ngày mai bình minh sẽ [Gm] đến xua tan mọi giông bão..

Để em chẳng [Cm] phải đau hơn..

Trái tim chẳng [D7] còn cô đơn..