Đã lạnh rồi trầm hương

Khi đàn [Am] chim đêm đêm về đứng

Trên cây [Dm] khô cuối mùa [Am] đông

Khi mà tim rưng rưng giọt [C] máu

Trong thinh [Dm] không người còn đi [G] tìm

[C] Đôi đôi chân quên ngoài bờ cát [E7] chìm

Nước vô cùng đã dâng đầy động tiên [Am] xưa

Như cỏ [Am] hoa xanh trên từng luống

Trong thiên [Dm] thai dấu vừa [Am] phai

Ki tình yêu xa hơn tầm [C] với

Trên non [Dm] cao một ngày bắt [G] đầu

[C] Thôi cơn mưa đài vào đầy mắt [E7] rồi

Tiếng yêu người cũng qua đời một đêm [Am] xưa.

[C] Mai rồi sương [Dm] khói hồn về tới [Am] trời

Hồi chuông thánh [F] thót những âm thanh [E7] này

Một chiều tìm nương bóng dáng đã mờ [Am] xa.

Chút hôn [Dm] mê âm thầm [Am] bước qua dòng máu [C] trôi

[Dm] Cho đến khi bàn [Am] tay đã buông đời nhau

Như cuồng lưu xô ngang ghềnh [C] đá bao nhiêu [Dm] phen cũng hoài [Am] công

Xin phù sa nuôi linh hồn [C] sống cho mai [Dm] sau của giờ sau [G] cùng

[Am] Trong trang kinh [E7] xưa lời vàng héo mòn

Đã lạnh rồi đã lạnh rồi trầm hương [Am] ơi.