Hoa đêm (Kiếp hoa đêm)

1. Bóng khuya vẫn [Am] luôn đợi chờ với những bước [Em] chân về đêm

Sống với trái [G] tim lạnh lùng chỉ để mua [C] vui ngày tháng

Có mấy [Dm] ai được vui khi cuộc [F] chơi đã tàn

Để lại trong [G] em nhị hoa xác [E7]

 

2. Bước qua nỗi [Am] đau ngày nào, cớ sao chẳng [Em] mang niềm tin

Thế gian vẫn [G] luôn mở rộng đợi chờ tương [C] lai từng bước

Luôn vẫn [Dm] mang niềm tin đang chờ [F] em từng ngày

Vậy mà sao [G] em ngoảnh [Em] mặt làm [Am] ngơ

Đời ai mà [Dm] không lầm than, tình ai mà [C] không lầm lỡ

Biết dối [Dm] gian là đâu, không thật [C] lòng là thế

Vậy mà em [F] mãi bước đi sai [G] lầm thì đời [Em] em sẽ mãi về [Am] đâu

 

ĐK: Màn đêm buông [Am] xuống tôi nhìn em đôi bàn [Em] chân bước đi

Ngả nghiêng bên [Dm] đời nghe lòng [G] đau chua [C] xót

Mẹ cha vẫn [Dm] luôn mong đợi em, mai sau được [C] nhiều hạnh phúc

Vậy mà đâu [F] biết em đang đam mê bên trò [G] đời

Còn lại gì [Am] sau bao cuộc vui khi người [Em] luôn chẳng tin

Chỉ ham danh [Dm] lợi mê lòng [G] tin giả [C] dối

Đọng lại nỗi [Dm] đau sau màn đêm, tương lai mịt [C] mù tâm tối

Chẳng lẽ em [F] cứ sống mãi với trái tim tủi [G] hờn.

Để chìm mình [Em] trong bao men say hòa mình cuộc [F] chơi vui thâu đêm

Chẳng lẽ [G] em cứ sống hôm nay [Em] quên đi ngày [Am] mai