Những bước chân khuya

Những bước [Am] chân vừa qua hiên [Dm] nhà

Nhẹ [G] nhẹ về giữa phố [C] đêm [E7]

Chưa biết về [Dm] đâu, tìm một hơi [Bb] ấm

Một mái [Am] nhà giữa lòng phố [E7] khuya.

 

Mưa vẫn rơi vô [Am] tình, từng dòng người vẫn lướt qua đời [Dm] em

Từng đoàn xe [G] qua, dòng người xuôi [E7] ngược

Bỏ lại màn [Dm] đêm che không [E7] kín thân [Am] gầy.

 

Mưa [Am] rơi, nước mắt rơi

Mái ấm hôm [Dm] nào em từng [G] có như bao người quanh [C] em [Am]

Bão lũ đi [Dm] qua, mang theo nghèo khó, chia [C] xa

Đêm [G] về một [Em] mình gọi hai tiếng “Mẹ [Am] yêu”.

 

Ta [Am] quen vui hát ca khi quanh [Dm] mình còn bao trẻ không [Am] nhà

Ta quên những giấc mơ em [Dm] thơ được cắp sách đến [C] trường

Ta [Dm] quên, quên sẻ chia đôi [Am] khi quên nghĩ suy

[E7] Đời luôn cần [Dm] có những trái [C] tim [E7] yêu [Am] người.

 

Ta [Am] đi qua tháng năm xây cho [Dm] mình một mái ấm yên [Am] bình

Ta lo những giấc mơ riêng [Dm] mình mà quên biết bao [C] người

Mong [Dm] sao những trái tim trao [Am] nhau những ước mơ

[E7] Để nghe ngày [Dm] tháng hết [C] bao [E7] ưu [Am] phiền.

 

* Mong [Dm] sao những trái tim trao [Am] nhau những ước mơ

[E7] Nào ta cùng [Dm] hát với trái [E7] tim cho [Am] đời.