Sầu lắng

Chiều lắng, nắng trên đường đã [Am] tắt

Vài chiếc lá khô vàng [E7] rơi

Đời vắng bóng em buồn héo hắt

Mộng thắm cũng phai tàn [Am] thôi.

Nhiều lúc nhớ nhung chợt kéo [C] tới

Hồn bỗng xót xa đầy [Dm] vơi

Người ấy tưởng đâu là xa [F] xôi

[E7] vẫn ở trong lòng [Am] tôi.

Chiều [Am] chơi vơi

Mây thướt tha êm đềm buông trôi

Mưa hắt hiu rơi đầy [Dm] trong tôi

Thương nhớ ai, xa rồi [Am] em ơi

[F] Sầu dâng đêm [E7] tối.

Chiều [Am] buông rơi

Theo cánh chim bay về xa xôi

Cơn gió lay cung đàn [Dm] chơi vơi

Thương nhớ ai xa rồi [Am] anh ơi

[F] Sầu lắng đêm [E7] dài.

Ngày ấy nếu em đừng bối [Am] rối

Tình ái chắc thêm đậm [E7] sâu

Ngày ấy nếu em đừng yêu tôi

Thì nay có đâu buồn [Am] đau.

Tình thắm đã phai mau lá [C] úa

Mộng thắm chết trên đường [Dm] xưa

Đời vắng bóng em lòng buốt [F] giá

Sầu [E7] lắng viết lên bài [Am] ca.