Thơ Thẩn Vô Định

lại là cảm giác [G]ấy ! ta không biết đang cần gì

thơ thẩn lòng lung [Em]lay nghe lá cây thầm thì

chuyện đời là sợi [Am]dây xiết lấy ta hàng ngày

ta mơ được là làn [D]mây trôi lững lờ trên cao

 

để khi hai vai này [G]không còn bị ghì nặng xuống

khi cảm xúc con [Em]người không niềm vui không nỗi buồn

là khi không còn được [Am]lau, nước mắt của người mình thương

là khi đôi chân này [D]đi muôn phương không được chỉ hướng

 

lớn [G]rồi ngày thảnh thơi khó kiếm

ta vẫn hay kiệm [Em]lời với người yêu ta nhiều

mải với những điều khát [Am]khao quên đi mất

thứ mà ta đang có nhiều người [D]ước ao