Thương nhớ đồi hoa sim

1. Miền [Am] trung du, [F] sim tím đồi [Dm] hoang

Pha sắc tím hoàng [G] hôn mang theo bao lời [C] ước nguyện [Am]

Màu sắc thủy [Dm] chung hoa tím thương [G] ai, đang ngóng trông [Em] ai

Hoa sim [G] tím cài tóc [Am] thề.

 

2. Miền [Am] hoang vu, vắng bóng người [F] xưa

Mây tím níu hoàng [G] hôn hoa sim ơi người [C] đâu rồi [Am]

Thuở ấy ven [Dm] đồi mỏi bước đăng [Bb] trình

Em đã trao [G] ta hoa sim [E7] tím màu thơ [Am] dại.

 

ĐK:

Người [F] tặng một nỗi buồn ngày qua [Dm] ngày

Thơ [G] thẩn mà nhớ [Am] trộm thương thầm một dáng hoa

Thẫn thờ chiều [G] nay bơ vơ hoa sim [C] tím

Người đã đi [E7] rồi mùa sim đã lỡ [G] rồi

Một chút duyên [E7] thừa thương về đồi hoa [Am] sim.

* [Am] Thương mùa [F] sim, [G] nhớ đồi [Am] sim

[F] Thương mùa [Dm] sim, [E7] nhớ đồi [Am] sim.